Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

NHỚ MIỀN TÂY


Anh đến với em một ngày rực nắng
Sông nước miền tây-tắm mát lòng anh
Cây trái xum xuê xanh một màu xanh
Làm ngây ngất,mê say chàng lữ thứ.
Người khách Sài gòn với nhiều tâm sự
Miên man trong đầu câu chuyện mưu sinh
Cửu long giang là cô gái đa tình
Hoa nhụy ngọt say sưa chàng bướm khách.

Anh yêu em như yêu từng con rạch
Từng con kênh cho đến những dòng sông
Anh yêu em như yêu từng ruộng lúa
Thơm mát làn da,thơm khói đốt đồng.

Anh nhớ lắm từng cây cầu khỉ
Anh sao quên những chiếc cầu treo
Tha thướt trong anh nhịp cầu Mỹ thuận
Chiếc cầu dài diễm lệ,yêu kiều...

Về miền tây nghe câu hò Đồng tháp
Thấy lòng mình dào dạt, bâng khuâng
Nghiêng nước nghiêng thành cô gái Nha mân
Chợt lữ khách cũng bồi hồi, ngây ngất.
Mộng qua rồi khách bàng hoàng tỉnh giấc
Người viễn du đến với con đò chiều
Bến sông Tiền vắng vẻ,đìu hiu
Khách lầm lủi,gió chiều nay lành lạnh.
Thương em lắm, em ơi phà Cao lãnh
Tình anh trao mai đến bắc An hòa
Làm sao quên bên kia Vàm cống
Đẹp lắm miền tây-những chuyến phà.

Anh thương em những con đò chợ Nổi
Những con đường dọc suốt bờ sông
Những cánh diều bay hờ hững trên không
Vẻ chân chất` của người Nam bộ.

Em ơi em ngày mai anh trở lại
Trời miền tây xanh lại càng xanh
Chỉ thấy thương người con gái Sài thành
Từng đêm vắng ôm nỗi buồn cô quạnh
           (Phạm đăng Quỳnh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét