Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

NHỚ NGHĨA TRUNG

Ai về quê tôi đi qua cầu Phủ
Gió mát thênh thang đồng lúa An Hà
Cô gái Nghĩa trung má hồng ửng đỏ
Đi chợ Phiên không quản đường xa.
Nghĩa trung ơi!mười mấy năm qua
Vì sinh kế nên phải đành xa cách
Vì tương lai phải đương đầu,thử thách
Nên xa quê mà lòng cứ quặn đau.

Tháng bảy là tháng mưa ngâu
Chức Nữ Ngưu Lang qua cầu Ô Thước
Tháng bảy năm nay ruộng đồng ngập nước
Khi mùa sắp về chắc phải thiếu ăn?
Đêm qua xem đài khí tượng thủy văn
Gió bắc đã về,từng đêm giá rét
Em thơ đến trường,áo đâu đủ mặc?
Cụ già nằm co,sưởi ấm nồi than
Hết mưa lại bão,cây cối ngổn ngang
Con trâu về chuồng chắt chiu nắm cỏ.

Ôi tha thiết quê hương-nhớ ơi là nhớ
Nhớ ngày xưa bẻ mía ngồi nhai
Thơm mùi mía ngọt, bát chè hai
Nhớ từng bánh tráng,tô don nóng
Nhớ bún gạo chan nước cá ngừ...

Nhớ ngày xưa đuổi bướm hái hoa
Thong thả,ung dung đi bộ đến trường
Giờ phải bon chen khi làm người lớn
Tuổi tứ tuần,tóc đã màu sương.

Chúng tôi bán cuộc đời nơi đất khách
Lấy phù du trên nén bạc làm vui
Góp vinh quang làm rạng rỡ xứ người
Lòng đau đáu nghĩ thương về nguồn cội.
(Phạm đăng Quỳnh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét