Con đã về đây Quảng Ngãi ơi!
Hoa xuân khoe sắc rộn tiếng cười
Trà Giang Niêm Ấn đầy kiêu hãnh
Thiên Bút Phê Vân đẹp tuyệt vời.
Con đã đi và con đã xa
Đau lòng thương mảnh đất ông cha
Đêm đêm nhớ nhớ về quê mẹ
Cầu thực tha phương nhớ nhớ nhà.
Quê hương ơi! Ngày ấy ra đi
Đâu biết đến nay vẫn chưa về
Mười năm năm ấy như thế kỷ
Quên làm sao được buổi biệt ly!
Con ra đi khi đất nước hòa bình
Làm trai con vẫn chí bình sinh
Làng quê ngày đó nghèo xơ xác
Dứt ruột lìa quê, không dứt tình.
Hành phương Nam trăm bề tủi nhục
Đất khách quê người thiên hạ giàu sang
Đời xa xứ lắm điều ngược đãi
Ngẫm lại…Trời ơi! Lệ hai hàng!
Chốn thị thành phồn hoa xa lạ
Đất hẹp người đông không dễ chen chân
Đêm nằm nhớ tiếng gà gáy sáng
Hội nhập làm sao cứ phân vân???
Phương trời xa con hướng về Dung Quất
Khấp khởi mừng thầm nhà máy quê ta
Khu kinh tế tự hào muôn thưở
Như dòng sông đầy ắp phù sa.
Quê Mẹ ơi! Giờ đổi thay kì diệu
Em bé đến trường đường rộng thênh thang
Thành phố Quảng Ngãi vang câu hát
Khúc hát mừng xuân khúc khải hoàn.
Quay về đi những mảnh đời viễn xứ!
Cùng góp tay xây đất Mẹ phồn vinh
Dang tay ra từ Châu Ổ đến Sa Huỳnh
Chân quỳ xuống nguyện cầu cho đất Mẹ!!!
Phạm đăng Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét